Hôm trước đi chơi vui thật !
Kara, ăn uống, rùi lại patah, suýt lại cinema nữa chớ. Hơn hẳn những điều đó
lag mọi người làm quen, than thiết nhau hơn và ..vui vẻ…. Song ca cùng nhau,
thỉnh thoảng solo, hay thậm chí là aloso tập thể mấy bài ..!
Thú vị là đang chuẩn bị ra về
thì “bỗng dưng “ lại có bài “ bỗng dưng muốn khóc” hay quá, nên vứt tất cả, hát
tiếp….
Không biết mọi người thế nào chứ
tớ thấy nghĩ lại cái cảnh đó hay hay, ngồ ngộ. Cả lớp gần như hét lên “Đường
tới ngày vinh quang” “ngày đó ko còn xa xôi’ , rồi gào lên “ Niềm tin chiến
thắng”..nhảy lên “ Mắt nai cha cha cha”..Keke, thú vị thất
Nhưng tớ vẫn thắc mắc là tại sao
một số người ko đi? Ai đó bảo ai đó hơi trầm. Ai đó hơi xa lánh tập thể. Ai đó
hơi rụt rè..Tớ ko bàn luận về vấn để đó
Mỗi người có 1 cá tính. 1 suy
nghĩ mà cần được người khác tôn trọng. Ai đó mạnh mẽ. Ai đó nhiệt tình. Ai đó
sôi nổi. Ai đó trầm lặng. Ai đó ít nói…Vấn đề không ở chỗ đó. Cá tính là tốt
nhưng nó cần dung hoà để sống trong 1 tập thể. Mọi người trong 1tập thể lớn cần
khẳng định cái tôi cá tính của riêng mình. Nhưng ko có nghĩ cái tôi đó tự tách
mình ra khỏi tập thể.
Khi đến FTu, xa bạ cấp 3, mọi
người ai cũng muốn tìm cho mình 1 câu lạc bộ để coi đó là nơi mình sẽ coi là
nhà, nơi mình sẽ sống hết mình…Nhưng ..thất sự..tớ thề là…dù ko có 1 ngôi nhà
như thế..mọi người hãy quay lưng lại…nơi A3 vẫn ở đó…vẫn chờ bạn…đến..và là 1
member trong đấy…A3 cũng là 1 nơi mà bất kỳ khi nào muốn bạn đều có thể sống
hết mình, nơi bạn có thể coi ai đó là anh em…
Và điều mà tớ muốn nói…Hãy cứ
bộc lộ hết ra…Nhũng gì là cá tính của bạn..Những gì mà bạn chưa bộc lộ…Sống sôi
nổi, hoà nhập, nhiệt tình..và đừng bỏ lỡ cơ hội, dù chỉ 1lần, để mọi người có
dịp hiêu nhau…
Bộc lộ ra để thấy cái tôi là của
tôi. Đơn giản theo một câu nói rất hay “ tôi khác biệt vì tôi là chính tôi” và
tôi đó cần có 1 ngôi nhà. Thì đây!. A3 welcome U
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét